Vậy là sắp đến ngày em và anh về sống chung cùng 1 mái nhà, anh có
vui không anh? Có lo lắng không anh?
Anh có biết cảm giác của em trong những ngày này như thế nào
không? Chắc là anh không biết đâu nhỉ? Mà làm sao anh có thể biết được chứ vì
anh là Mèo già ngốc mà ^^
Em lo lắng nhiều lắm…
Lo lắng cho hiện tại lẫn cho cả sau này nữa. Lo lắng rất nhiều ^^
Hôn nhân không phải như việc em đi du lịch đổi gió đến 1 nơi nào
đó mà là việc em về chung sống cùng anh trong 1 mái nhà ở một nơi không phải là
nhà của em cho đến suốt cuộc đời.
Mọi thứ sẽ chẳng phải lúc nào cũng tươi mới và ngọt ngào như chúng
ta vẫn nghĩ mà những ngày tháng mệt nhoài, những cung bậc cảm xúc sẽ đến và
chúng ta phải trãi qua nó chẳng phải là điều
dễ dàng ^^
Em biết vậy và anh cũng biết vậy nhưng chúng ta vẫn quyết định đến
với nhau và quyết định chấm dứt những ngày tháng tự do của mỗi người để buộc và
tim nhau những sợi dây ràng buộc gắn kết đời nhau trên 1 lối đi chung cho đến
cuối cuộc đời.
Anh có thấy gì không? Trời mới xuân, giờ đã sang hè, mấy chốc rồi
đến ngày thu tàn phượng rồi cái đông lạnh đến tê người. Thời gian trôi đi nhanh
quá phải không anh? Mọi vật trên thế gian này đều có vòng tuần hoàn thay đổi của
nó mà sự thay đổi của nó chúng ta phải ngồi ngẫm lại mới biết được rằng nó đã
thay đổi ra sao chứ mỗi khắc giây qua, mỗi ngày qua ta cũng thấy thật bình thường.
Đấy anh thấy không? Chính vì vậy em mới sợ chúng mình rồi cũng vậy.
Sự thay đổi chẳng ai lường trước được, chỉ biết rằng hiện tại, bây giờ, phút
giây này chúng ta yêu thương nhau thật nhiều nhưng biết ngày sau thời gian có
làm nhòa đi chút nào mà chúng ta vô tình không nhận ra không? Chính vì vậy em
muốn rằng: Trên đường đời, nếu lúc nào mệt mõi quá chúng ta hãy dừng chân lại cùng
nhau và dựa vào nhau để nhìn lại những đoạn đường chúng ta đã đi qua. Hãy sang
suốt và mạnh dạn vứt bỏ những điều làm chúng ta mệt mõi.
Trong bất cứ hoàn cảnh nào chúng ta hãy nói với cuộc đời chuyện của
“chúng mình” chứ đừng oán cuộc đời vì chuyện của bà hay chuyện của ông. Lúc đó
vô tình chúng ta sẽ đẫy mình về hai chiến tuyến mà em biết rằng chẳng bản thân
người nào muốn như vậy cả đúng không anh?
Hai đứa mình cộng lại đã hơn 50 tuổi. Chúng ta cũng đã ngồi mòn ghế
nhà trường và ai cũng mong muốn 1 công việc cho ổn định, cho “sạch sẽ”, …Cũng
mong “oai” với cái danh “công chức”…
Ấy vậy đấy, đến bây giờ mọi thứ trở nên vô nghĩa hết, chẳng phải
là lúc để chúng mình mộng mơ nữa (có lẻ vì vỡ mộng nhiều rồi nên nãn – nghĩ thế
cũng được). Uh thế đi, chúng mình chẳng buồn nhiều với thế cuộc, mà mối người lại
có cái nhìn trưởng thành hơn và nhận ra có cần chi lương bỗng, quần áo sạch sẽ
đến cơ quan, cũng chẳng cần biết hôm nay thứ mấy. đầu tuần hay cuối tuần. Mọi
thứ nó vẫn cứ diễn ra bình thường vì đó là cuộc sống.
Ta làm nông dân nên chỉ quan tâm đến trời nắng mưa thôi. Rồi 1, 2
năm. 3. 5 năm. 1 ngày nếu bạn bè tổ chức họp lớp gặp lại mình chắc có bao nhiêu
lớp phấn son, quần áo hàng hiệu nó cũng chẳng che hết được nét lam lũ trên con
người mình.
Biết chứ!Viễn cảnh đó chúng mình biết chứ. Nhìn được xa, trông được
rộng chứ. Nhưng có sao đâu, Chúng mình hạnh phúc. Chắc chắn mọi người sẽ nhìn
thấy điều đó phải không anh?
Chẳng phải nhích mép lên và bảo “ôi zào,… thế để tự an ũi mình ấy
mà, đời…”
Đủ cái … thái độ của người này cho người khác về việc họ lựa chọn
con đường để bước đi, đủ cái thái độ cho cái áo mặc nghèo – giàu với xã hội của
những con người đã từng đi chung một con đường rồi sau những phút “trà dư tửu hậu”
họ lại lôi nhau ra bàn tán. Nhếch mép ngạo mạn thằng này thế này, thằng kia thế
khác… hay đôi lúc cũng bàn trò cảm thông, chia sẻ. Rồi cũng khóc lóc, kể lễ, cảm
ơn “chỉ có mày hiểu tao”…
Nhiều, và nhiều lắm… Ngán ngẫm ^^
Và rồi … Kệ
Mà có hay không nó hay chúng mình cũng chẳng cần quan tâm anh nhỉ?
Chẳng phải chúng ta đang rất hạnh phúc sao!!!
Anh này!
Hình như bà vợ già của anh đang suy nghĩ quá nhiều rồi phải không?
Đừng có dí vào trán em mà bảo là “Bà cụ non” nhé, em sẽ dí vào trán anh mà bảo
rằng chẳng có thừa đâu ông chồng già của tôi à.
Nói thật nhiều rồi chung quy lại cũng là do em lo lắng và suy nghĩ
nhiều quá. Như vậy là em đã không nghe lời anh rồi. Không được, không được mình
nhỉ? Hi ^^
Ta đang nhìn cuộc sống trôi qua mỗi ngày. Và anh và em và ngày hạnh
phúc đang đến rất gần rồi anh à! Em cảm nhận được tình yêu của anh nhiều thật
nhiều. Còn anh, anh có nhận ra em cũng yêu anh rất nhiều không?
Cuộc sống sẽ lắm lúc thăng trầm. Anh đừng bao giờ vì khó khăn, vì
đau khổ, vì bất mãn… vì bất cứ 1 lý do gì mà nãn lòng, mà mệt mõi, mà buông tay
bỏ mặc em 1 mình rồi chìm trong những thứ men say của cuộc đời nha anh. Anh rất
thông minh nên anh sẽ có những lựa chọn cho những hành động của mình một cách
đúng đắn nhất dù mình có thất bại đến đâu. Dù thế nào, dù trong bất cứ hoàn cảnh
nào chúng mình cũng hãy luôn tin tưởng và đứng về phía nhau, đứng cùng nhau anh
nhé!
Em thương anh, thương cả những mõi mệt, những lo lắng trong anh.
Thương và hiểu cả tiếng thở dài, thương cái nụ cười gượng thật tươi dằng sau
ánh mắt mệt mõi ấy. Thương cả bàn tay mà suốt ngày em khen nó mũm mĩm tròn xinh
nay cũng đầy vết chai sạn ấy…
Cuộc đời ai cũng mơ 1 lần hạnh phúc. Người mà mình chọn là nhau
nên hãy vì nhau mà sống cho trọn cuộc đời này ! Em yêu anh thật nhiều Mèo già của
em à! …
P/s: Thương Mèo già Ngố ^^
Nắm chặt tay nhau và bước về phía trước anh nhé.
Mãi yêu anh!!!
Sưu tầm
This comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDeleteThis comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDeleteThis comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDeleteThis comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDeleteThis comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDeleteThis comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDeleteCảm ơn bạn đã chia sẻ bài viết hay.
ReplyDelete-------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chuyên cung cấp thuốc nở ngực từ Thailand
Web: http://thuocnongucvenus.com/
Click xem: thuốc tăng kích thước vòng 1 hiệu quả và an toàn
Click xem: thuoc tang kich thuoc vong 1 hieu qua va an toan