Mệt mỏi... chán nản... buồn... tự dưng muốn buông
xuôi tất cả... dừng lại thôi... Vì mệt mỏi lắm rồi... tất cả chỉ giống như một
giấc mơ... một giấc mơ có thật,, một giấc mơ mà sẽ không bao giờ kết thúc... muốn
tĩnh dậy quá... có điều gì có thể kết thúc giấc mơ đó được không nhỉ? Nó muốn
có một bàn tay... nắm chặt tay nó... nó muốn có một giọng nói... gọi nó dậy,,
thoát khỏi những giấc mơ... hoặc cùng nó trải qua những giấc mơ đó...
.... Có ai không nhỉ? Nó có những người bạn,, họ
luôn cạnh nó,, từng ngày... từng ngày... nhưng nó vẫn cảm thấy thiếu... cảm thấy
trống rỗng vô cùng... Ai biết được đằng sau một con người luôn thấy vui vẻ,,
luôm sẳn sàng nói chuyện với bất cứ ai khi họ cần... lại là một tảng băng
trôi... sẽ chẳng biết trôi về đâu,, sẻ chẳng biết bao giờ mới tan nữa... nó cứ
trôi,, trôi theo những giấc mơ... cứ trôi,, trôi mãi để rồi nó cảm thấy trống rỗng,,
mọi thứ trở nên trống rỗng đối với nó và giờ nó thấy mệt mỏi,, nó thấy chán
nãn... nó đã cố gắng làm ấm trái tim của nó lên... nhưng sao không được? Đành vậy
thôi...
0 comments:
Post a Comment