Đôi
khi ta lại thích một mối quan hệ mập mờ, một mối quan hệ thích thì thích đấy,
thương thì chưa hẳn, yêu thì chưa tới...
Đôi
khi tình cảm mập mờ mang cho ta nhiều niềm vui, nhiều cung bậc cảm xúc khác
nhau. Nhưng ta lại khổng thể coi nó như là tình yêu. Ta chỉ có thể coi nó như một
mối tình không tên, một mối quan hệ không rỏ ràng và một mối tình có thể đến
cũng có thể đi bất kỳ lúc nào khiến ta không thể nào dự đoán trước.
Đôi
khi ta lại cần một mối quan hệ mập mờ như thế, khi cần thì ta lại tìm đến nhau,
quan tâm nhau, đôi khi thì lại lo lắng cho nhau nhưng ta lại không phải chịu bất
cứ sự ràng buộc nào từ đối phương.
Đôi
khi ta cần một mối quan mập mờ không ghen tuông, không ngờ vực, không khóc lóc
một mình giữa đêm dài khi ta vô tình làm tổn thương nhau. Cứ bên cạnh nhau như
thế, thỉnh thoảng gặp nhau để cảm thấy cuộc sống nhẹ nhàng, cảm thấy bình yên
sau những ngày mệt mỏi, thỉnh thoảng ta lại lãng quên nhau để mỗi người có chút
gì đó riêng tư, một khoản lặng của riêng mình.
Đôi
khi ta cần một mối quan hệ mập mờ để khi ta cảm thấy cô đơn, lạc lõng giữa dòng
đời vẫn còn có một bờ vai cho ta dựa vào, một vòng tay ấm áp, một cái ôm thật
nhẹ để ta cảm thấy bình yên hơn giữa cuộc đời.
Nhưng
với một tình cảm mập mờ như thế liệu có khiến ta hạnh phúc hay không? Hay khiến
ta cảm thấy bất an, khiến ta lo lắng nếu như có sự xuất hiện của một người khác
thì ta biết phải làm sao? Ta phải làm gì khi ta không là gì của nhau, khi ta
chưa từng thuộc về nhau.
Nhưng
đến cuối cùng thì ta cũng phải cần có một mối quan hệ rõ ràng, một mối quan hệ
khiến ta an tâm, một người có thể níu giữ chân ta lại sau những chiều hoàng hôn
rất vội, một người có thể ôm ghì chặc ta vào những lúc ta yếu đuối, một người
có thể bên cạnh ta chứ không phải bên cạnh một ai khác. Và chỉ mong rằng một mối
tình nào đó đừng mãi là mập mờ.
ST
0 comments:
Post a Comment